Chị lao công và những hạnh phúc “ buồn”
Con người khi sinh ra, thiên hoàng đã phân định hai thiên chức rõ ràng, gánh nặng đàn ông mang, nhẹ nhàng nhường phụ nữ. Ấy vậy mà ở đâu đó trong cuộc sống này, vẫn còn những người phụ nữ một mình gồng gánh thiên chức bằng cả hai vai. Những buổi đêm khi đi chơi cùng chúng bạn về khuya muộn, xé tan bầu trời tĩnh lặng đêm đầu đông là những tiếng xoẹt… xoẹt trải dài vô tận, nó làm tôi gợi nhớ về bài thơ năm xưa tôi đã thuộc lắm lần:
Những đêm đông
Khi cơn giông
Vừa tắt
Tôi đứng trông
Trên đường lặng ngắt
Chị lao công
Như sắt
Như đồng
Chị lao công
Đêm đông
Quét rác...
“Tiếng chổi tre” ấy làm lay động tâm can và trái tim tôi, nó làm tôi ngẫm nghĩ lại về cuộc sống, về những hỉ, nộ, ái, ố của cuộc đời. Cùng là kiếp “liễu yếu đào tơ” mà sao lại có kẻ sướng người buồn, kẻ cười người khóc. Những người phụ nữ ấy họ có muốn hạnh phúc không, có muốn an nhiên, nhàn hạ không? Có muốn được cưng chiều không?
Tất nhiên là có chứ! Muốn chứ!
Nhưng cuộc sống mà đôi khi vì cơm áo, gạo tiền, vì cuộc sống mưu sinh cùng cực, vì cuộc sống đơn thân, vì những đứa con còn đói sữa mà họ phải hi sinh như vậy, hi sinh cả những điều đơn giản nhất của “kiếp hồng trần”.
Mỗi đoạn đường phố thị tôi đi, sao lại sạch đẹp đến thế, chiều hôm qua còn vương mùi rác bẩn, những mẩu bánh mì vụn vỡ mà sáng nay đâu rồi. Tôi đang bước đi trên những hi sinh miệt mài ấy, những sự hi sinh không biết thấu cùng ai, đau thấu tận trời.
20/10 - Ngày phụ nữ Việt Nam - Xin được gửi những lời chúc tốt đẹp nhất đến các bà, các mẹ, các chị những “bông hoa” vô giá vì thiếu họ chẳng khác gì thế giới“ mất đi ánh mặt trời”. Hơn thế, tôi muốn tôn vinh những chị lao công, những người phụ nữ mang những chai sạn của cuộc đời, mang theo những chua cay, đau xót, cùng cực của một người mẹ, người vợ, của những người phụ nữ bất hạnh trong “kiếp nhân sinh” nhưng họ vẫn âm thầm làm đẹp cho đời, làm rực rỡ cho cuộc sống.
Cảm ơn các chị vì sự hi sinh thầm lặng ấy vì nếu thiếu các chị đường phố đã chẳng sạch như bây giờ, Hà Nội không còn văn minh, thanh lịch và hoa sữa làm sao có thể thoảng mùi mà ngát hương bay lên.
Nhớ em nghe
Tiếng chổi tre
Chị quét
Những đêm hè
Đêm đông gió rét
Tiếng chổi tre
Sớm tối
Đi về
Giữ sạch lề
Đẹp lối
Em nghe!