Not found block 'head_main'
Trang chủ
Media
Cryptic: Aubrey nếm trải điều khủng khiếp chưa từng xảy ra trong đời

Không gian tối tăm, chật chội và thiếu dưỡng khí… Chuyện khủng khiếp gì đang xảy ra với cô gái trẻ trên đường từ cửa hàng về nhà lúc 23h đêm?

Aubrey là cô gái thông minh, xinh đẹp nhất ngôi làng Vinne, Ý. Một lần đi dạo phố cô từ chối bắt chuyện với thiếu gia Cantudi. Đêm đó, hắn cùng 20 tên thanh niên đã bắt cóc cô và kiến Aubrey phải nếm đủ nỗi đau của mùi đời. 2h sau, cô gái tỉnh dậy ở 1 nơi xa lạ, ở đó tối lắm chỉ nghe thấy tiếng Soạt soạt…Phụt…Rầm rầm…Tách…Cạch cạch…Khụ khụ…Bịch… Cô gái đang ở đâu vậy?

chon

 

Tình tiết vụ việc:

Soạt soạt…

Phụt…

Rầm rầm…

Tách…

Cạch cạch…

Khụ khụ…

Bịch…

Với loạt chữ “tượng thanh” này, bạn có “tượng hình” được sự việc gì đang xảy ra không? Hãy nhắm mắt và đặt mình vào tình huống này rồi sử dụng óc suy luận, có lẽ bạn sẽ phần nào hiểu được câu chuyện kinh dị gì và nơi cô gái đang bị nhốt chăng!

Đáp án:

Aubrey bị bắt cóc.

Trên đường từ cửa hàng tiện ích 24/24 trở về nhà lúc 23h ngày hôm đó, cô gái trẻ bất ngờ bị một nhóm người lạ mặt khống chế.

Aubrey bị bắt cóc trên đường trở về nhà. Nguồn minh họa: DeviantArt.

Lượng thuốc mê tẩm vào chiếc khăn đủ khiến Aubrey bất tỉnh chỉ vài giây sau khi kịp nhìn vào hình xăm trăng lưỡi liềm trên cổ những kẻ lạ mặt trong tranh tối tranh sáng.

……….

Aubrey mở trừng mắt, hít một hơi cho tràn khí vào phổi. Xung quanh tối tăm và chật chội một cách kỳ cục. Khi nỗi sợ hãi qua đi, Aubrey nhận ra mình đang nằm trong chiếc quan tài cũ kỹ.

Aubrey nhận ra mình đang nằm trong chiếc quan tài cũ kỹ. Nguồn minh họa: Internet.

Là một sinh viên am thích khoa học, Aubrey nhắm mắt để giữ bình tĩnh và điều hòa nhịp thở để tiết kiệm lượng oxy ít ỏi trong chiếc quan tài.

Điều tồi tệ nhất cô nhận ra được lúc này là việc mình bị chôn sống, có thể là 1m, 3m hay 5m sâu dưới đất. Ở trên kia (mặt đất), không ai biết sự tồn tại của cô. Bọn người lạ mặt ám hại cô là ai, cô không rõ. Chưa bao giờ, Aubrey phải đối mặt với tình huống nào khủng khiếp đến như vậy trong đời mình.

– “Việc đầu tiên là phải sống đã.”, Aubrey quả quyết.

Trong bóng tối, Aubrey tìm xem trên người mình có vật dụng có thể phát sáng được không. Thần may mắn mỉm cười khi trước đó, cô kịp mang theo chiếc bật lửa để soi đường xuống cầu thang (nhằm đến cửa hàng tiệc ích mua nến và đèn pin) khi khu phố nhà cô bất chợp bị cúp điện. Tiếng “Soạt soạt” là tiếng Aubrey lục soát vật dụng hữu ích trên người trong bóng tối.

Aubrey ý thức được rằng, việc dùng bật lửa trong hoàn cảnh này không khôn ngoan chút nào vì lửa sẽ lấy đi nguồn khí oxy quý giá của cô. Tuy nhiên, Aubrey cần ánh sáng. Cô cần thứ-dẫn-đường để đánh giá chiếc quan tài.

“Phụt”, Aubrey tắt bật lửa. Thật may đó là chiếc quan tài bằng gỗ. Cô gái trẻ với quyết tâm sống sót dâng lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết bắt đầu xé áo. Một mảnh nhỏ cô buộc vào bàn tay. Một miếng còn lại cô trùm lên kín mặt, chỉ hở mũi để duy trì sự hô hấp.

Aubrey bắt đầu nắm tay và đấm thẳng lên phần thân giữa của nắp quan tài. Tiếng “Rầm… rầm” đứt đoạn là lúc nắm đấm của cô chạm mạnh vào nắp quan tài.

Sức nặng của đất ở bên trên cộng với nắm đấm kiên trì của Aubrey ở dưới đã khiến cho nắp quan tài gỗ cũ kỹ dần nứt ra một tiếng “Tách” khô khốc.

Đất sụp xuống, lấp đầy mặt của Aubrey. Cô gái nhanh chóng dùng sức làm vỡ liên tiếp nắp quan tài. Tiếng “Cạch… cạch” tiếp theo là lúc cô thoát khỏi quan tài, đương đầu với lớp đất chỉ chực xông vào mũi.

“Khụ… khụ”, Aubrey họ liên hồi vì lớp đất khô lọt vào mũi trong khi dùng tay và sức lực còn lại bới đất, trồi lên trên.

Khi cảm giác sức lực và khí oxy còn ít tới mức cơ thể gần như kiệt quệ. Aubrey cảm giác bàn tay mình chạm vào khoảng không quý giá.

Cô đã thoát khỏi quan tài, đồng nghĩa với việc cô đã thoát chết. Và thoát chết một cách thần kỳ.

“Bịch”, cô gái trẻ thả người tự do xuống mặt đất cứng. Lấy hết sức bình sinh để hít thở. Mặc kệ bàn tay và đôi chân rướm máu vì cào đất và đạp phần gỗ quan tài xuống dưới để trồi lên mặt đất khi nãy.

Khi đã hít cho đầy không khí quý giá vào lồng ngực cũng là lúc cơn mưa kéo đến. Giữa chốn đồng không mông quạnh, một mình cô lê bước.

– “Trong cái rủi có những hai cái may”, Aubrey nghĩ thầm, mặc kệ cho những hạt mưa xối lên người. Cô bị bọn lạ mặt có hình xăm trăng lưỡi liềm trên cổ bắt cóc, bị chôn sống. Nhưng may thay chiếc quan tài bằng gỗ, đã cũ kỹ. Và cô may mắn thoát khỏi đó trước khi trời đổ mưa.(Vì nước mưa sẽ khiến đất bết dính hơn. Điều này không chỉ cướp mất lượng oxy quý giá của cô mà còn có thể khiến việc cào đất khó khăn hơn. Có khi nào, cô gái trẻ chết trước khi lên được mặt đất!)

Dáng đi xiêu vẹo của Aubrey tỷ lệ nghịch với ý chí báo thù trong đôi mắt của cô gái trẻ. Cô sẽ tìm ra những kẻ đã ám hại cô. – “Ngày tàn của chúng sẽ đến sớm thôi!”.

Còn tiếp...

Cryptic: Aubrey nếm trải điều khủng khiếp chưa từng xảy ra trong đời

Thứ ba, 04/07/2017, 16:01 PM

Bạn hãy thử đoán xem cô gái này đã trải qua chuyện kinh hoàng gì nhé!

Bình luận

Ảnh mới nhất

Not found block 'docnhieu'
Not found block 'fanpage'